spot_img

12 điều mà người Công giáo phải trả lời được

Tự do ngôn luận là một điều cao quý. Tiếc rằng chúng ta phải trả một giá rất đắt cho nó: Khi dân chúng được quyền tự do muốn nói gì thì nói, họ đôi khi dùng sự tự do đó để nói những điều ngớ ngẩn. Và đó là 12 điều mà chúng tôi sẽ bàn ở đây.

Có một ít điều được nhắc đi nhắc lại, có những điều khác thì họa hiếm mới được nhắc đến, trong khi những người đề xướng những sai lầm này tự do quảng bá chúng, chúng ta là người Công Giáo có nhiệm vụ phải trả lời.

  1. “Không có chân lý tuyệt đối”
    Lập luận cho rằng không có chân lý tuyệt đối là tự mâu thuẫn, bởi chính câu nói đó lại khẳng định một chân lý tuyệt đối. Nếu không có chân lý tuyệt đối, chúng ta sẽ không có tiêu chuẩn khách quan nào để phân biệt đúng sai. Thực tế, chân lý tuyệt đối tồn tại, đặc biệt trong đức tin và giáo huấn của Chúa Giêsu Kitô. Chúng ta không tự tạo ra chân lý mà phải nhận biết nó từ chính Thiên Chúa.
  2. “Kitô giáo không hơn gì các tôn giáo khác, tất cả đều dẫn đến Thiên Chúa”
    Kitô giáo là tôn giáo duy nhất có sự mạc khải trọn vẹn về Thiên Chúa qua Chúa Giêsu Kitô. Chúa Giêsu khẳng định: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống; không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Thầy” (Ga 14,6). Dù các tôn giáo khác có thể chứa đựng một phần chân lý, nhưng chỉ Kitô giáo có sự mặc khải đầy đủ về Thiên Chúa và con đường cứu độ. Việc tuyên xưng rằng tất cả tôn giáo đều dẫn đến Thiên Chúa là hiểu sai về chân lý tuyệt đối của Kitô giáo.
  3. “Cựu Ước và Tân Ước mâu thuẫn nhau”
    Cựu Ước và Tân Ước không mâu thuẫn mà bổ sung cho nhau. Cựu Ước chuẩn bị cho sự xuất hiện của Chúa Giêsu, còn Tân Ước hoàn tất những lời tiên tri trong Cựu Ước. Nhiều “mâu thuẫn” chỉ là sự hiểu lầm về văn phong và thể loại văn chương. Ví dụ, luật lễ nghi trong Cựu Ước đã được hoàn tất qua Giao Ước Mới của Chúa Giêsu, nhưng không có sự mâu thuẫn về bản chất mà là sự tiến triển trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa.
  4. “Tôi không cần đến Nhà Thờ, chỉ cần sống tốt”
    Lối suy nghĩ này bỏ qua tầm quan trọng của Bí tích Thánh Thể và cộng đoàn đức tin. Thánh Lễ không chỉ là một hành động cá nhân mà là sự hiệp thông với cộng đoàn tín hữu và với chính Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã phán: “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời” (Ga 6,54). Bí tích Thánh Thể là nguồn sống cho người Công giáo và không thể được thay thế chỉ bằng đời sống đạo đức cá nhân.
  5. “Không cần xưng tội với linh mục, chỉ cần xưng tội với Thiên Chúa”
    Chúa Giêsu đã ban quyền tha tội cho các tông đồ sau khi Phục Sinh: “Các con tha tội cho ai, thì người ấy được tha” (Ga 20,23). Bí tích Giải tội không chỉ là giữa cá nhân với Thiên Chúa, mà còn là sự hòa giải với Hội Thánh, vì tội lỗi của chúng ta làm tổn thương cả cộng đồng. Xưng tội với linh mục là cách chúng ta nhận lãnh sự tha thứ từ Thiên Chúa qua quyền bính mà Chúa đã ban cho Giáo hội.
  6. “Giáo hội nên bán tài sản để giúp người nghèo”
    Tài sản nghệ thuật và các công trình kiến trúc của Giáo hội, như ở Vatican, không chỉ là tài sản vật chất mà là di sản văn hóa và tinh thần của nhân loại. Những tác phẩm nghệ thuật này không thể bán, vì chúng thuộc về toàn thể nhân loại và được bảo tồn cho các thế hệ tương lai. Giáo hội không sử dụng chúng cho mục đích phô trương giàu có mà coi đó như một phần sứ mệnh bảo vệ và truyền bá văn hóa, văn minh Kitô giáo.
  7. “Chống đối là tích cực vì chúng ta cần cởi mở với tư tưởng mới”
    Trong lịch sử, Giáo hội luôn lắng nghe và cân nhắc các tư tưởng mới, nhưng những tư tưởng phải phù hợp với chân lý của Thiên Chúa. Những cải cách phải dựa trên nền tảng đức tin chân thật và sự hiểu biết đúng đắn về giáo lý. Giáo hội bảo vệ tính toàn vẹn của đức tin, và những tư tưởng “mới” đi ngược lại giáo huấn căn bản không thể được chấp nhận.
  8. “Thánh Kinh không lên án đồng tính luyến ái, chỉ lên án lối sống bừa bãi”
    Cả Cựu Ước lẫn Tân Ước đều rõ ràng lên án hành vi đồng tính luyến ái. Sách Lêvi nói: “Ngươi không được nằm với đàn ông như nằm với đàn bà: đó là điều ghê tởm” (Lv 18,22). Thánh Phaolô trong Tân Ước cũng nhấn mạnh rằng hành vi này trái tự nhiên (Rm 1,26-27). Kinh Thánh không chống lại cá nhân, mà chỉ chống lại hành vi trái với luật Thiên Chúa và bản chất con người.
  9. “Công giáo nên theo lương tâm trong mọi sự”
    Lương tâm phải được huấn luyện và soi sáng bởi giáo lý của Thiên Chúa. Lương tâm không phải chỉ là cảm xúc cá nhân, mà là sự nhận thức về điều đúng dựa trên chân lý khách quan. Sách Giáo lý dạy rằng chúng ta có trách nhiệm học hỏi và đào luyện lương tâm đúng đắn để hành động theo ý Chúa.
  10. “Phương pháp tự nhiên chỉ là một cách ngừa thai của Công giáo”
    Phương pháp tự nhiên không giống ngừa thai, vì nó tôn trọng bản chất sinh sản của con người. Nó giúp các cặp vợ chồng hiểu và hợp tác với chu kỳ tự nhiên, thay vì can thiệp nhân tạo. Phương pháp này không tách rời hành động tính dục khỏi mục đích sinh sản, mà là cách sống theo kế hoạch của Thiên Chúa trong hôn nhân.
  11. “Có thể vừa ủng hộ phá thai vừa là Công giáo”
    Giáo hội dứt khoát lên án phá thai là tội giết người. Tính linh thiêng của sự sống bắt đầu từ giây phút thụ thai và không ai có quyền phá hủy sự sống đó. Ủng hộ phá thai, dù chỉ là dưới danh nghĩa “tự do chọn lựa”, là vi phạm giáo huấn Công giáo về sự sống và không thể biện minh.
  12. “Luân hồi là đúng vì có người nhớ lại kiếp trước”
    Chưa có bằng chứng khoa học hoặc tâm linh nào chứng minh rằng luân hồi là có thật. Những trường hợp “nhớ lại kiếp trước” thường được tạo ra do tác động của thôi miên hoặc trí tưởng tượng. Kitô giáo dạy rằng mỗi người chỉ có một cuộc sống, và sau cái chết, chúng ta sẽ đối diện với phán xét để bước vào sự sống đời đời.

Tóm tắt theo bài viết của GLV Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ,

đăng trên TGP Sài Gòn

spot_imgspot_img
spot_img

BÀI MỚI

XEM THÊM