Dẫu biết rằng cái chết không phải là dấu chấm hết, dẫu tin rằng người tín hữu ra đi trong Chúa sẽ được sống lại trong vinh quang, nhưng khi đối diện với sự ra đi của một người thân yêu, đặc biệt là một người cha tinh thần, một người thầy khả kính, một vị mục tử hiền lành, trái tim chúng ta vẫn se thắt, rưng rưng.
Và hôm nay, chúng ta chia tay Đức cha Laurensô Chu Văn Minh, một người đã sống cả cuộc đời để yêu thương âm thầm, để phục vụ không mỏi mệt, để gieo hạt Tin Mừng trong thinh lặng và khiêm nhường.
Ngài sinh ngày 27 tháng 12 năm 1943 tại Nam Định, trong một gia đình Công giáo đạo hạnh, nơi mảnh đất đã nuôi dưỡng nhiều ơn gọi thánh hiến cho Giáo hội Việt Nam. Từ thuở thiếu thời, cậu bé Chu Văn Minh đã bước vào Tiểu Chủng viện Hà Nội, nuôi dưỡng khát vọng trở thành linh mục của Chúa.
Nhưng rồi thời cuộc đổi thay. Tiểu Chủng viện buộc phải đóng cửa. Cánh cửa nhà Chúa khép lại. Và con đường ơn gọi tưởng như dang dở.
Thế nhưng, ơn gọi ấy không bị dập tắt. Càng lặng lẽ, nó càng cháy sâu trong lòng. Suốt hơn ba mươi năm trời, cha Laurensô sống tu tại gia, giữa đời thường, không danh xưng, không phẩm phục, nhưng luôn là một thầy tu trong lòng Chúa.
Ngài cắt tóc để mưu sinh. Nhưng hơn cả, ngài sống khiêm hạ, cầu nguyện, học hành và phục vụ âm thầm tại giáo xứ quê nhà.
Ba mươi hai năm là một khoảng thời gian quá dài để chờ đợi. Nhưng Đức cha Laurensô đã không bỏ cuộc. Ngài vẫn kiên trì, vẫn giữ trọn lời thưa xin vâng với Chúa suốt bao mùa mưa nắng.
Năm 1994, ở tuổi 50, ngài được thụ phong linh mục. Một phần thưởng muộn màng nhưng tuyệt vời từ Đấng luôn biết rõ trái tim những người trung tín. Nhưng đó không phải là đích đến, mà là khởi đầu của một hành trình mới.
Ngài được gửi đi du học tại Rôma, lấy bằng Tiến sĩ Thần học, rồi trở về giảng dạy tại Đại Chủng viện Thánh Giuse Hà Nội. Trong hơn hai thập niên, từ một giáo sư, ngài trở thành Giám học, rồi Phó Giám đốc và Giám đốc Chủng viện. Nơi đó, ngài tận tụy đào tạo biết bao thế hệ linh mục cho Giáo hội miền Bắc.
Với ngài, đào tạo không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà là truyền lửa đức tin, gương sống và tinh thần phục vụ. Những ai đã từng là học trò của ngài đều không thể quên ánh mắt trầm tư, nụ cười hiền hòa và những lời nhắn nhủ sâu xa, đầy tình phụ tử.
Năm 2008, Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI bổ nhiệm ngài làm Giám mục Phụ tá Tổng Giáo phận Hà Nội. Khẩu hiệu ngài chọn là “Servientes in caritate” nghĩa là “Phục vụ trong Đức ái”, không phải là điều gì mới lạ, mà chính là điều ngài đã sống từ thuở thiếu thời cho đến cuối cuộc đời.
Làm Giám mục, nhưng ngài vẫn giữ phong thái đơn sơ của một linh mục làng quê. Vẫn đôi guốc mộc quen thuộc, vẫn giọng nói trầm lắng mà đầy nội lực, vẫn sự gần gũi thân tình với các linh mục, chủng sinh và dân Chúa.
Ngài không thích được nhắc tên. Ngài cũng không tìm chỗ đứng nơi cao. Điều ngài tìm là lắng nghe người khác, đồng hành với người bé mọn, và âm thầm cầu nguyện cho Giáo hội.
Ngài không làm những việc lớn theo nghĩa trần gian. Nhưng ngài đã làm tất cả những điều nhỏ bé bằng một tình yêu lớn lao.
Ngài đã yêu mến Chúa và Hội Thánh cách trọn vẹn, không phô trương, không mỏi mệt. Đó là di sản thiêng liêng ngài để lại cho chúng ta hôm nay.
Sự ra đi của Đức cha Laurensô là một mất mát lớn lao cho Tổng Giáo phận Hà Nội, cho Giáo hội Việt Nam và cho từng người chúng ta. Những ai từng được nuôi dưỡng, nâng đỡ và soi sáng bởi con người, cuộc đời và tấm gương của ngài đều cảm thấy trống vắng.
Nhưng trong niềm tin vào Đấng Phục Sinh, chúng ta xác tín rằng vị mục tử hiền lành ấy hôm nay đã được Chúa đón nhận vào vương quốc vĩnh cửu. Nơi không còn nước mắt, khổ đau hay sự chia ly.
Xin Đức cha từ cõi sáng tiếp tục chuyển cầu cho Giáo hội, cho các linh mục, tu sĩ và cho từng người chúng con. Để chúng con cũng biết sống một đời yêu mến Chúa như ngài, và phục vụ tha nhân trong Đức ái như ngài.
Tạm biệt Đức cha, người mục tử trung kiên và nhân từ.
Tạm biệt trong nước mắt, nhưng cũng trong hy vọng.
Hy vọng vào ngày phục sinh viên mãn, nơi đó, chúng con lại được gặp Cha trong ánh sáng vĩnh hằng của Thiên Chúa Tình Yêu.
- Tác giả: Nhật Minh
- Sự Trong Sạch Từ Bên Trong – Suy niệm Thứ Ba Tuần28 Mùa Thường Niên:
- Các Ngày Lễ Buộc Năm 2025 Mọi Người Công Giáo Cần Biết
- CÁC GIÁM MỤC HOA KỲ KÊU GỌI QUỐC HỘI ĐẶT PHẨM GIÁ CON NGƯỜI LÀM TRUNG TÂM TRONG CHÍNH SÁCH AI
- Lời Chúa Trong Đời Sống – Chúa Nhật 26 Thường Niên – Năm B
- Câu 1: Làm Sao Chúng Ta Biết Thiên Chúa Tồn Tại?