“Họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.” (Mt 2:12)
Cuối bài Phúc Âm trong ngày Chúa Nhật Lễ Hiển Linh, việc mặc khải Chúa Giêsu cho các Vị Đạo Sĩ – đại diện cho tất cả các quốc gia – những người Đông Phương bí ẩn này cùng nhau mơ giấc mơ của Thiên Chúa.

Cuộc hành trình của họ được thúc đẩy bởi việc quan sát một ngôi sao mới và liên kết nó với một lời tiên tri của người Do Thái, có thể là từ sách Dân Số: “Một ngôi sao sẽ mọc từ Gia-cốp; một cây vương trượng sẽ vươn lên từ Ít-ra-en” (24:17).
Khi đến cung điện của Hêrốt, họ đã điều chỉnh tìm kiếm của mình về Bết-lê-hem. Các thầy thông thái của Hêrốt đã trích dẫn sai Kinh Thánh của họ, như bài Phúc Âm của Mathew ghi lại: họ đã nói rằng Bết-lê-hem “không phải là nơi nhỏ nhất trong các vùng lãnh thổ của Giu-đa” (Mt 2:6), mặc dù đoạn văn trong sách Mi-ca mà họ trích dẫn (5:2) lại nói ngược lại – rằng thị trấn này là nơi khiêm nhường nhất. Có lẽ Mathew đã đưa vào chi tiết này để cho thấy các thầy thông thái có một quan niệm trần tục về Đấng Mê-si-a và vì thế không thể tưởng tượng rằng Ngài sẽ đến từ một nơi khiêm nhường.
Nhưng rồi ngôi sao lại xuất hiện: đối với bước cuối cùng trong hành trình của họ, Thiên Chúa không sử dụng Kinh Thánh mà giao tiếp theo cách mà những nhà thiên văn học này hiểu rõ nhất, qua văn hóa và truyền thống trí thức đặc thù của họ.
Đây là lý do tại sao niềm vui của họ lại không thể tả xiết: Thiên Chúa lại nói theo cách tốt nhất dành cho họ, để dẫn họ đến gặp gỡ Thiên Chúa một cách hữu hình trong xác thịt!
Khi chúng ta nhận ra Thiên Chúa đang gọi mỗi người chúng ta theo một cách cá nhân, chúng ta có thể tôn thờ Chúa Giêsu với những món quà đặc biệt của mình, giống như vàng, nhũ hương và mộc dược của các Vị Đạo Sĩ. Sự đa dạng trong các món quà của họ nhắc nhở chúng ta về những hiến lễ đa dạng mà chúng ta có thể dâng hiến cho hy lễ của Đức Kitô, được hiện diện trong mọi Thánh Lễ: không chỉ là lời cầu nguyện của chúng ta, mà còn là công việc, tình bạn, sở thích và cuộc sống gia đình của chúng ta, với tất cả những khó khăn mà chúng mang lại. Họ cũng vô tình mang đến mối đe dọa của Hêrốt cho Chúa Hài Nhi, nhưng Chúa Hài Nhi đã đón nhận họ, như Ngài đón nhận chúng ta với tất cả những khuyết điểm và điểm mù mà chúng ta không thấy.
Thiên Chúa đã nói với họ theo nhiều cách khác nhau: qua khoa học, qua Kinh Thánh – ngay cả khi bị các chuyên gia trần tục trích dẫn sai – và giờ đây qua một giấc mơ tập thể. Chúng ta được gọi mở tâm trí để đón nhận mọi cách Thiên Chúa tự mặc khải, luôn tin tưởng vào phán đoán của Giáo Hội, và làm điều đó cùng với những người khác: chúng ta có thể cùng nhau điều chỉnh để tham gia vào giấc mơ của Thiên Chúa cho gia đình và cộng đồng của mình nếu chúng ta là những linh hồn cầu nguyện. Nếu không, chúng ta có thể lạc lối, nhầm lẫn sở thích cá nhân của mình với mong muốn của Thiên Chúa.
Các Vị Đạo Sĩ đã hành động ngay lập tức theo giấc mơ của Thiên Chúa, giống như Thánh Giuse đã làm khi cưới Đức Maria, và Ngài sẽ làm lại một lần nữa khi phải trốn khỏi Hêrốt. Cuộc gặp gỡ với Đức Kitô qua cầu nguyện cần phải sinh hoa kết quả trong hành động, dù là lớn lao hay bình thường.
Thánh Giuse đã chuyển gia đình từ chuồng chiên đến một “ngôi nhà” và có lẽ đang làm việc khi các Vị Đạo Sĩ đến và chỉ thấy “hài nhi với Maria, mẹ Ngài” (Mt 2:11). Chúng ta hãy cầu xin ơn sủng để mơ giấc mơ của Thiên Chúa cùng với những người khác và hành động mạnh mẽ theo ánh sáng mà chúng ta nhận được, ngay cả trong những công việc bình thường của ngày hôm nay.
Cha David Howell là linh mục phụ tá tại Giáo xứ St Bede’s ở Clapham Park. Những nghiên cứu trước đây của Ngài bao gồm luật giáo hội tại Roma, ngành cổ điển tại Oxford và bằng cao học về các giáo phụ tại Viện Augustinianum ở Roma. Ngài là một tác giả thường xuyên của tạp chí Catholic Herald; các bài viết khác của Ngài có thể được truy cập tại đây.
Dịch: Catholicherald.co.uk