Khi nghe lời Chúa Giêsu: “Thầy không đến để đem bình an, nhưng đem sự chia rẽ”, nhiều người cảm thấy bối rối. Bởi lẽ, suốt Tin Mừng, Người luôn được gọi là “Hoàng Tử Bình An”, là Đấng mang đến hoà giải và yêu thương. Thế nhưng, hôm nay Người lại tuyên bố chính mình sẽ là nguyên nhân của mâu thuẫn, thậm chí ngay trong chính gia đình. Phải chăng Chúa Giêsu tự mâu thuẫn? Hay Người muốn dạy ta một điều sâu xa hơn?
Chúa Giêsu nói: “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong cho lửa ấy bùng cháy lên.” Ngọn lửa ấy chính là Lửa Thánh Thần, là sức mạnh của tình yêu Thiên Chúa, là ánh sáng chân lý. Khi lửa ấy bùng lên, nó sẽ thanh luyện, soi sáng, và đốt cháy những gì giả dối, bất công, tội lỗi. Chính vì thế, Tin Mừng không chỉ là lời an ủi nhẹ nhàng, nhưng còn là lưỡi gươm bén nhọn, làm lộ rõ sự thật và buộc con người phải chọn lựa.
Chúa Giêsu không hủy bỏ hoà bình, nhưng Người vạch rõ: bình an đích thực không phải là sự yên ổn giả tạo, dung hòa với gian dối hay thoả hiệp với tội lỗi. Người đến để tách biệt ánh sáng khỏi bóng tối, công lý khỏi bất công, niềm tin khỏi sự chối bỏ. Sự chia rẽ mà Người nói đến chính là hậu quả tất yếu khi con người đứng trước sự lựa chọn: theo Chúa hay chống lại Chúa. Trong một gia đình, có người chọn Chúa, có người chối bỏ, thế là xung đột xảy ra. Chúa không muốn chia rẽ, nhưng chính sự lựa chọn của con người trước Tin Mừng đã tạo nên sự chia rẽ ấy.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở mỗi người chúng ta: đi theo Chúa không phải là bước vào một con đường bằng phẳng, nhưng là một hành trình đòi hỏi dứt khoát, nhiều khi phải trả giá. Có lúc ta bị bạn bè xa lánh vì giữ vững đức tin; có khi ta bị gia đình trách móc vì chọn sống theo Lời Chúa. Nhưng chính sự kiên trung ấy mới làm cho ngọn lửa Tin Mừng cháy sáng và lan toả.
Chúa Giêsu không đến để gieo hận thù, nhưng để đem chân lý và tình yêu của Thiên Chúa. Tuy nhiên, khi chân lý ấy xuất hiện, nó buộc người ta phải chọn: hoặc theo Chúa để được sống, hoặc chống lại Người và tự loại mình ra khỏi sự sống. Chia rẽ chỉ là hệ quả tất yếu của sự chọn lựa ấy.