Hôm nay chúng ta nghe Chúa Giê-su than phiền,
“Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa?”
Lời trách móc này nghe như mắng mỏ, lại nghe như có phần than thở và thất vọng. Lý do của lời trách móc đó là do con người thiếu lòng tin. Để họ tin vào Ngài, chính Giê-su Con Thiên Chúa đến sống giữa con người. Ngài trực tiếp rao giảng Tin Mừng về Thiên Chúa để mở lối cho con người đến gần ơn cứu độ. Nhưng con người cứ ngu ngơ và kém tin, khiến Ngài mòn mỏi đợi chờ. Ngay như các tông đồ, những người được tuyển chọn đi theo Ngài năm tháng, chứng kiến bao nhiêu phép lạ mà đức tin cứ xìu xìu ển ển. Thời gian Ngài ở trần gian với họ có hạn, sau bao nhiêu dạy dỗ mà họ vẫn chưa hoàn toàn biết về người mà họ đi theo và cũng chẳng biết mình cần phải làm gì.
Thiên Chúa cũng chẳng đòi hỏi nhiều từ chúng ta. Trước tiên và trên hết, phải có niềm tin vào Ngài để được cứu độ. Chỉ cần họ có niềm tin bé xíu thôi là Thiên Chúa đã cho các tông đồ dời núi chuyển non rồi.
Tin để thấy Thiên Chúa; những việc của chúng ta là được làm trong Chúa và nhờ ơn Chúa, chứ không phải khả năng hạn hẹp của chúng ta.
Trái lại, không có niềm tin vào Chúa thì không có sức mạnh siêu nhiên nào hết. Các tông đồ không thể trừ quỷ vì họ có sức mạnh nào đâu để chiến thắng. Họ có tin vào Ngài đâu. Không tin vào Chúa thì cứu mình còn chưa được huống chi giúp ai khác.
Thế nên, bị than phiền, bị mắng mỏ thì có oan ức gì đâu.
Suy niệm Tin mừng của Lm. Vincent Hà Hòa Bình
- Sự bình đẳng nam nữ trong Giáo hội Công giáo được nhìn nhận như thế nào?
- Tổng giáo phận TP.HCM cảnh báo hình ảnh Giáo hoàng Leo XIV tạo ra từ AI
- Lễ Tro năm 2026 được dời sang ngày mồng 4 Tết
- Bộ phim Kinh thánh Chúa Giêsu và Mẹ Maria với công nghệ 3D
- Giáo Luật Công Giáo: Quyển 6 CHẾ TÀI TRONG GIÁO HỘI (1311-1399)