Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su chỉ ra rằng chúng ta thuộc về một gia đình lớn, có một Cha chung trên trời, và tất cả mọi người “đều là anh em với nhau”. Vậy chúng ta cần sống thế nào trong gia đình lớn ấy?
Hãy thử nghĩ: trong một gia đình đông anh chị em, thì việc các anh chị lớn phục vụ, nâng đỡ các em nhỏ là điều rất tự nhiên. Nghe có vẻ hợp lý, nhưng khi Chúa đưa ra tiêu chí: “Người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ”, thì rõ ràng Ngài đang mời gọi chúng ta mở rộng tinh thần phục vụ, không chỉ trong gia đình nhỏ, mà còn trong cộng đồng rộng lớn của Hội Thánh. Làm càng lớn, chức vụ càng cao thì càng phải phục vụ nhiều hơn. Nếu thế, bạn còn muốn “làm lớn” nữa không?
Cuộc sống chắc chắn cần những nhà lãnh đạo tài ba, nhưng Chúa Giê-su lại đòi hỏi các môn đệ của Ngài phải là những người biết phục vụ. Chúa không cần thêm thầy dạy, vì chính Ngài là Thầy của mọi người. Điều Ngài cần nơi chúng ta là những con người dám làm, dám hành động. Nói yêu Chúa nghĩa là dám tìm kiếm và thực hiện ý Ngài. Nói yêu anh em nghĩa là dám xả thân vì họ. Thực tế, Giáo Hội của Chúa vẫn âm thầm từng ngày sống và thi hành điều đó.
Những tước hiệu hay hình thức bề ngoài chỉ là sự phô trương giả tạo, không đẹp lòng Chúa. Chỉ khi phục vụ tha nhân, những lời yêu thương mới trở thành hành động cụ thể, và điều đó mới thật sự làm đẹp lòng Ngài. Nếu chỉ nói mà không làm, chúng ta chẳng khác nào những kinh sư và Pha-ri-sêu sống hình thức và giả hình.
Suy niệm Tin mừng Mt 23:1-12 của Lm. Vincent Hà Hòa Bình